Youtube

Theo dõi BLOG
~~~~~ YOUTUBE
~~~~~ TRI ÂN

Cứu sống Poodle con

  Này bạn, bạn yêu thương động vật chứ? Nếu bạn có trong tim tình yêu thương động vật và có một chút xíu am hiểu về tâm linh thì câu chuyện có thật sau đây sẽ rất thú vị cho bạn.

  Dạ ba triệu một con còn con này thì bốn, con kia sáu triệu chị ạ, … đó là mức giá chào bán thông thường cho một chú cún Poodle trên mạng. Chính đôi mắt hồn nhiên và sự dễ thương của loài chó Poodle khiến tôi cứ lân la trên các shop bán thú cưng để nhìn ngắm và dọa giá, nhưng chỉ dọa hỏi thế thôi chứ chẳng bao giờ đặt mua cả vì túi tiền tôi nó eo sèo lắm. Một hôm tôi nhận được một cú điện thoại từ người cậu ruột ở Long Xuyên “tuần sau cậu về chơi sẵn đem cho con một Poodle con ba tháng tuổi con nuôi cho vui nhà, chó nhà cậu đẻ được bốn con nè”. Tôi nghe thiệt là đã cái lỗ tai, gật đầu dạ cái bụp muốn rớt cả nón đang đội trên đầu.

Trungtamcici - Chuyện tâm linh

  Đón cún con về T (một người bạn của tôi) đặt tên là bé Chuông - cái tên nghe thiệt là kêu quá. T nói với tôi, đặt tên là bé Chuông để mỗi lần gọi tên như một tiếng chuông nhắc nhớ mình giống như chuông chánh niệm vậy. Bé Chuông ở với tôi được một tuần, chưa kịp đưa bé đi chích ngừa mũi ba thì nó bỏ ăn, tôi chở đến bác sĩ thú y thì được biết Chuông mắc bệnh Care – một căn bệnh gây chết ở chó lên đến trên 80%. Bác sĩ tiêm cho bé Chuông hai mũi thuốc kháng sinh mạnh và nói coi bộ căng quá, về đến nhà được thả xuống đất nó như không hay biết bản thân đang bệnh liền nhảy chồm lên chân tôi như thường lệ, nhưng lần này thì không nhấc nổi hai chân trước rồi té xuống đất cái độp. Thuốc kháng sinh phát huy tác dụng, nó nằm sốt nóng run từng cơn lẩy bẩy. Chuông dần nhận sự bất ổn của mình, nó đưa mắt yếu ớt nhìn tôi và T. Ngôn ngữ không lời từ ánh nhìn của Chuông thật khiến những ai dịch được loại ngôn ngữ này thật khó mà vô tâm được.

  Bây giờ tôi sẽ dịch cho bạn nghe loại ngôn ngữ vô thanh này, bạn giữ tâm thanh tịnh đọc chậm và cảm nhận nhé. Nếu bạn có thể thật thanh tịnh tâm mình ngay lúc này thì bạn cũng sẽ cảm được ngôn ngữ không lời như tôi vậy.

  Này nhé bạn thân yêu, bạn đang đọc những lời dịch từ sự thật không phải sự diễn dịch của một tâm trí tưởng tượng. Khi đưa mắt nhìn tôi Chuông muốn hỏi tôi, nó đang bị gì vậy? Tại sao nó không thể đứng lên và chạy nhảy như mọi khi. Chuông đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình, linh hồn nhỏ bé của nó luôn mặc định rằng sự khỏe mạnh vui chơi nhảy nhót như mọi khi là mãi mãi – nó chắc nịch như thế, chính cái mặc định này khiến nó bàng hoàng không chấp nhận một sự bất ổn đang diễn ra. Linh hồn luôn như thế, luôn mãi mê tự mặc định mọi điều không thay đổi để rồi khiếp sợ trước xáo trộn bất ngờ. Giờ đây trong tình trạng quá tệ này, thân xác Chuông đau đớn sắp không chịu nổi, linh hồn bé bỏng đang trước ngưỡng bị phá vỡ cái mặc định cứng như đá kia – sự phá vỡ mặc định như đang thiêu đốt linh hồn đáng tội nghiệp. Bạn biết đó, mọi linh hồn đều sợ nhất là rơi vào tình huốn vô phương chống đỡ (bất lực) trước hoàn cảnh. Sau khoảnh khắc đau khổ tột cùng, sức kháng cự không còn nữa, Chuông nằm dịu đi đôi mắt nhắm lại nửa chừng. Tôi đưa tay vuốt đầu nó, Chuông cố mở mắt nhìn tôi, nói với tôi về sự kiệt sức của mình, cái nhìn van xin sự giúp đỡ từ tôi như một tia hy vọng cuối cùng của nó. Bất lực, van xin, hy vọng nhỏ nhoi muốn thoát khỏi tình trạng hiện tại hòa lẫn xíu niềm thương dành cho tôi như người thân duy nhất. Đây là những điều tôi đọc được từ một linh hồn đang lâm nguy.

  Không muốn mất bé Chuông là suy nghĩ duy nhất của tôi lúc đó, tôi ngồi xuống trong tư thế thiền và tập trung năng lượng của mình truyền cho Chuông. Trong lúc tôi áp tay mình lên thân nó để truyền năng lượng thì nó nằm ngủ ngon lành, sau nửa giờ mắt nó mở sáng lên khỏe hơn và đi lại nhè nhẹ. Chuông khỏe được hơn hai tiếng thì lại co giật run rẩy, mệt chỉ mở nổi đôi mắt ti hí nhìn tôi và T. Lần này thì tới lượt T ngồi thiền truyền năng lượng cho nó, xong nó lại khỏe lại được vài tiếng. Cứ thế chúng tôi thay nhau cứu nó sống được đến ngày thứ hai. Tối đó tôi nhận ra mình không còn miếng năng lượng nào để truyền cho nó, có truyền nữa cũng vô ích – vì tôi hết pin rồi.

  Tôi nhớ lại trong quyển Hiệu Lực Cầu Nguyện của Thầy Thích Nhất Hạnh, thầy chỉ rõ cách cầu nguyện. Tôi làm y như thầy dạy, bạn biết tôi làm gì không? Tôi ngồi thiền cho tâm mình thật thanh tịnh, ngay lúc cảm giác phân biệt trong tâm tôi không còn, tôi chủ động quán tưởng đến hình ảnh chó Poodle - mẹ của bé Chuông (tôi lấy cái hình lần trước cậu tôi gửi khoe nói đây là mẹ của Chuông). Khi đang giữ tâm quán tưởng không rời, tâm tôi thầm nói mẹ bé Chuông sống rất khỏe mạnh chưa từng bị bệnh Care nhất định là có cái gene (yếu tố di truyền) kháng được bệnh này, lúc bấy giờ tôi cảm nhận tâm tôi chính là cái gene trong tế bào của mẹ bé Chuông, tâm chính là gene trong tế bào – gene trong tế bào là tâm và tôi cầu nguyện năng lực kháng bệnh trong gene chó mẹ được phát huy nơi bé Chuông.

  Tích tắc, tôi nhận được một năng lượng rất lớn và cả một khối ánh sáng phát ra, năng lượng này như đang chuyển hóa một cái gì đó, thật khó mà diễn tả điều này một cách dễ hiểu, vì đây là ngôn ngữ không lời chỉ người trực tiếp trải nghiệm cầu nguyện là hiểu rõ. Thật tuyệt vời bằng một cách nào đó tôi đã nhận được hồi đáp lời cầu nguyện của tôi đã được chấp nhận, giống như Thầy Nhất Hạnh đã từng nói “mình cầu nguyện thành công là mình biết liền”. Tôi mở mắt ra nhảy xuống giường cái soẹt, la lên T ơi bé Chuông không chết đâu. Tối đó tôi xắt thịt bò nhỏ xíu nấu lấy nước đổ vào miệng bé Chuông nó liếm chút chút, sau một lúc tôi thấy nó lồm cồm đứng dậy ăn luôn cái phần thịt còn lại – chắc nó nghĩ tôi nấu ngon như vậy mà đem bỏ đi thật uổng.

T.H

TRUNGTAMCICI

Nhận xét

Đăng nhận xét

📚 Tổng hợp bài viết

T.H

Khi không tôn trọng một người thì không bao giờ có tình thương cho người đó. Lúc đó bạn chỉ tôn trọng bản ngã chính mình và dành hết tình thương yêu cho nó.

T.H

Điều gì đem đến sự tốt đẹp cho mình và cho người thì cứ tiến tới hành động bất chấp mọi cản trở của tâm.

T.H

Hãy tập giữ niệm trên 1 đối tượng (1 pháp bất kỳ). Tập theo đi rồi từ từ sẽ ngộ.