Youtube

Theo dõi BLOG
~~~~~ YOUTUBE
~~~~~ TRI ÂN

Chào bạn, tôi không viết để kể một câu chuyện hay giảng giải điều gì. Chỉ muốn chia sẻ một trải nghiệm, khi được chạm đến một điều sâu xa, đến từ lòng từ bi đầy tình yêu thương vô điều kiện. Nếu bạn đang mỏi mệt hay chông chênh, mong rằng những dòng này có thể là nơi bạn dừng lại, thở nhẹ và cảm thấy được an ủi. Trong bài viết, sử dụng “tôi” để kể lại những điều chân thật khi bên người. Dưới đây có đính kèm các liên kết để bạn hiểu rõ hơn qua những bài viết trước.

👉 Link 🕊 BÀI KỆ PHẨM PHỔ HIỀN BỒ TÁT

👉 Link 🕊 NGÀY VỀ

Ngày hôm nay 24.06.2025, rất nhiều điều đến với “tôi”. Bài học vô giá, thấm vào tận sâu. Hạnh phúc khó có thể diễn tả bằng lời, chỉ có thể nhận ra bằng sự rung động của nhịp tim và hơi thở.

Sau khi nhận được một bài kệ từ T.H phẩm Phổ Hiền Bồ Tát. Ngay khoảnh khắc đó, như có điều gì đó mở ra. Rất nhiều mảnh ghép tưởng đã rơi rụng trong hành trình vừa qua bỗng trở về. Từng mảnh một rất thật. “Tôi” đã ghi lại cảm nhận ấy thành bài viết, như một cách để lưu giữ điều linh thiêng đã chạm đến mình. 👉 Link bài viết

Hôm nay T.H nhắn tôi:

“Sáng nay có vấn đề gì không vậy? T.H thấy linh hồn tôi tìm T.H.” 

…và T.H đã gọi điện. Ngay lúc đó “tôi” không biết phải nói sao nên không nghe máy. Thật ra, T.H cảm nhận được linh hồn “tôi” gào thét.

“Tôi” không gọi T.H mà luôn nguyện xin "Người" hãy dẫn con ra khỏi nơi tăm tối này đang dày xé tâm con mỗi ngày. “Người ơi, xin giúp con cởi trói.” Có lẽ, Người đã giao T.H, để đỡ tôi một tay trên đoạn đường quá đỗi mỏi mệt này.

Chiều hôm nay, T.H nhắn tôi viết báo cáo về tình trạng thân, tâm. “Tôi” hoang mang. Trong lòng chỉ toàn nỗi sợ. 

… sợ làm phiền, sợ kéo bất cứ ai vào nỗi khốn khổ rối như tơ đó. Hỏi lại: “Có ảnh hưởng gì đến T.H không?” Và câu trả lời rất giản dị nhưng lay động: “Khờ quá. Nếu mình bị đứt tay, mình chữa chỗ đứt đó hay là chặt luôn cái tay?”

Không còn nói thêm được gì. Chỉ thấy người mềm nhũn. Mọi phòng thủ rơi xuống. Thấy có quá nhiều nỗi sợ chưa từng được chạm tới. Và T.H bằng sự nhẹ nhàng, từ bi và đầy thương yêu đã khơi ra nỗi sợ ấy. Khơi dậy không để làm đau thêm, mà để thấy: không cần phải né tránh nữa. (Sẽ viết rõ cuộc đối thoại ấy trong bài viết khác...)

Sau cuộc trò chuyện, “tôi” như trôi đi. Không còn sức giữ mình. Ngủ một giấc sâu. Lúc tỉnh dậy, cảm giác bình an.

Chiều hôm nay bước đến cửa sổ, ngồi lặng lẽ ngắm nhìn góc phố chiều hoàng hôn. Trống rỗng nhưng không cô đơn. Mở lại bài kệ mà T.H gửi sáng nay, để nghe với thân tâm lắng dịu và rồi bất chợt nghe thấy mùi hương.

Không giống bất kỳ mùi hương nào từng biết. “Tôi” sống ở Thành phố ngàn hoa, yêu hoa, yêu tất cả các loài hoa, đi đến đâu thấy hoa là dừng lại chụp và ngắm như chưa từng được ngắm,... và bất cứ mùi hương của loài hoa nào cũng nhớ. Riêng mùi hương của hôm nay thì khác và lạ lắm, lần đầu nghe thấy, dịu nhẹ, và không có hình dạng. Như thể tỏa ra rất rộng trùng khắp không gian, chạm đến trái tim sự ấm áp và yêu thương. Tôi không thể gọi tên mùi hương ấy nhưng cảm được. Không biết là hương gì, từ đâu. Nhưng đã làm trái tim rộn lên, và lòng tôi trở nên tĩnh lặng hơn bao giờ hết.

“Ngay lúc đó nhắn tin cho T.H báo về tình trạng thân, tâm sau cuộc hội thoại đã làm cái thân đó mệt rồi chìm vào giấc ngủ. Và kể với T.H về mùi hương lạ đó.”

T.H đáp lại: “Khi vị Phật Bồ Tát đến đâu thì tỏa mùi thơm ở đó. Mùi thơm không của thế gian. Không thể nắm bắt. Không thể nhớ lại.”

Tôi ngơ ngác hỏi: “T.H đã từng nghe mùi hương ấy chưa?”

T.H nói tôi: “Khùng quá, hỏi chi mắc cười.”

Nhật ký hương từ bi

Ừ… “tôi” khùng thật. Như một đứa trẻ mới bước vào lớp học đầu tiên, không có sự hiểu biết, chỉ cảm nhận rằng “tôi” đang được ôm trong một vòng tay tràn đầy tình thương, khó thể lý giải bằng lời. Người đã đến và tôi đã nghe được mùi hương ấy. 

Đó là sự giao cảm, một sự chứng minh thầm lặng rằng “Hãy vững tin, ta đang ở đây”

Không kể lại chuyện này để chứng minh điều gì. Chỉ muốn ghi lại cảm giác ấy, khoảnh khắc ấy, khi một người gần như vỡ tan trong tâm đã được giữ lại bằng một sợi hương không tên, và tình thương vô điều kiện.

Nếu bạn đã từng trải qua điều tương tự, bạn sẽ hiểu. Nếu chưa thì xin nguyện cho bạn, một ngày nào đó, cũng sẽ được chạm vào mùi hương không đến từ thế gian, và nhận ra mình đang được yêu thương một cách lặng lẽ, và sâu như ánh sáng trong tim.

M.L



TRUNGTAMCICI

Nhận xét

Đăng nhận xét

📚 Tổng hợp bài viết

T.H

Khi không tôn trọng một người thì không bao giờ có tình thương cho người đó. Lúc đó bạn chỉ tôn trọng bản ngã chính mình và dành hết tình thương yêu cho nó.

T.H

Điều gì đem đến sự tốt đẹp cho mình và cho người thì cứ tiến tới hành động bất chấp mọi cản trở của tâm.

T.H

Hãy tập giữ niệm trên 1 đối tượng (1 pháp bất kỳ). Tập theo đi rồi từ từ sẽ ngộ.