Ta ngồi đây dưới hiên nhà, rời xa đôi mắt để ngắm nhìn những bông hoa sắc tím đang chớm nở ngoài sân, ta thấy hoa thẹn thùng ẩn nấp phía sau chiếc lá khô còn đang non màu xanh biếc – thật đẹp quá!.
Ta hỏi cành…, cành trả lời vì gió mà cành đung đưa. Ta hỏi hoa…, hoa trả lời vì cành mà hoa lay động. Ta hỏi mình…, và trả lời vì con mà ta đến đây.
Con biết không?
Hoa tím đang nở – hoa tím đang tàn?
Gió lay cây hay cây lay gió?
Con đã đến con đã đi, con đã tìm con đã gặp, con có nhận chăng?
Ta và con chưa bao giờ cách biệt!
Bao đời, ta đến đây chỉ để làm mỗi việc “nói với con rằng: một cây hoa sắc tím thì đẹp hoàn hảo cho đến khi nó muốn trở thành gì đó khác đi”. Ta luôn ở đây – ngay lúc này và thấy mình đẹp hoàn hảo, ta đẹp vì sống như đang sống, làm như đang làm, chơi như đang chơi. Ta không ước ao giải thoát khỏi điều gì, ta vui vẻ làm việc cần làm, sống đời đang sống.
Muôn đời rồi, ta vẫn ngồi đây dưới hiên nhà, rời xa đôi mắt để ngắm nhìn hoa sắc tím, ta thấy hoa mỉm cười – và một cơn gió lạ lại đến chơi.
TRUNGTAMCICI
- Danh mục: TH
- Ngày đăng: 29/09/2025
NAM MÔ PHỔ HIỀN QUANG VƯƠNG PHẬT
Trả lờiXóa